Em nhân viên dâm đãng gạ địt sếp tổng để thăng chức. Vân Tiêu sửng sốt một chút, sau đó vui mừng nói: Mẹ, mẹ, mẹ nói cái gì, mẹ có bằng lòng không? Ninh Mịch trợn mắt nhìn anh: Tôi muốn làm gì? Tôi chỉ cảm thấy không thoải mái với lớp quần áo giữa chúng ta, anh nghĩ mình sẽ đi đâu? Ồ. Vân Tiêu có chút thất vọng, anh tưởng Ninh Mi đã tìm ra nó. Nhìn thấy vẻ mặt chán nản của Vân Tiêu, Ninh Mật có chút đau lòng, cô mím chặt đôi môi đỏ mọng, mạnh dạn đặt tay mình vào giữa hai chân anh, nắm lấy cây gậy sau đó nhẹ nhàng chạm vào vài cái:Cái gì của anh đều là của anh.chỉ là vấn đề thời gian thôi. Sao anh lại vội vàng như vậy? Anh không muốn chán nản cả ngày sau khi tôi đưa nó cho anh đâu. Sự chủ động của Ninh Mật khiến nỗi thất vọng trong lòng Vân Tiêu lập tức biến mất. Anh nói thẳng ra. Tay Ninh Mịch cử động: Được rồi, thoải mái quá, nhanh lên đi. Có lẽ bởi vì cảm thấy có chút áy náy nên khi nghe Vân Tiêu thúc giục, Ninh Mật vẫn không buông bàn tay nhỏ bé của mình ra. Thay vào đó, cậu vâng lời và làm bàn tay nhỏ bé của mình nhanh hơn, thêm một chút nữa. Một hai phút sau, hai má Vân Tiêu đã đỏ bừng vì Ninh Mịch, hô hấp cực kỳ gấp gáp, thậm chí còn nhanh hơn cả chạy ngàn mét. Anh ta gầm gừ, nhanh chóng cởi áo ngủ của Ninh Mật, sau đó cởi hết cúc quần áo của anh ta, nằm xuống trên cơ thể mịn màng của Ninh Mật. Bây giờ Ninh Mật chỉ còn lại một chiếc quần lót hẹp và ướt. Ninh Mật lúc này có chút hoảng sợ vì bọn họ thành thật với nhau, cô vội vàng đưa tay ôm lấy người Vân Tiêu: Tiểu Nhi, không, không, không, tôi không thể. Tôi, tôi là Vẫn chưa chuẩn bị xong.